Tiểu Hồ Nhu Vĩ là một trong những tác giả được nhiều độc giả yêu mến nhờ bút lực ổn định và chất lượng tác phẩm được đánh giá cao. Bộ truyện “Cây Lớn ở Phương Nam”, còn được biết đến với tên gọi “Phương Nam Có Cây Cao”, là một minh chứng rõ nét cho điều này. Đây là tác phẩm đã khiến nhiều độc giả theo dõi bản dịch online phải chờ đợi mòn mỏi vì vấn đề bản quyền, gây cảm giác bứt rứt khó chịu nhưng cuối cùng cũng đã hoàn thành, mang lại sự thỏa mãn cho người đọc.
Câu chuyện mở đầu bằng một cảnh tượng kịch tính: nữ chính Nam Kiều chứng kiến vị hôn phu lén lút ngoại tình ngay trước mặt mọi người. Thay vì giận dữ hay la hét, Nam Kiều chỉ bình thản nói lời chia tay, mặc cho sự van xin và đe dọa của hôn phu. Hắn thậm chí còn lấy 30% cổ phần đã góp vào công ty non trẻ mới thành lập 3 năm của Nam Kiều để uy hiếp, đẩy cô vào tình thế khó khăn về tài chính. Sự “thối tha” của người hôn phu cũ này, cùng với tên nam phụ thứ nhất Thường Kiếm Hùng (được mô tả là đáng ghét, tiểu nhân và không biết người biết ta), là điểm nhấn ban đầu gây “ngứa mắt” cho người đọc, may mắn là họ không xuất hiện nhiều.
Nam Kiều là một nhân vật đặc biệt ngay từ hoàn cảnh ra đời. Cô được sinh ra để cứu chị gái bị bệnh hiểm nghèo bằng máu cuống rốn. Tuổi thơ cô đơn, lớn lên cùng những mô hình, sách công nghệ do người cha làm lính mang về đã hun đúc nên tính cách lạnh nhạt, khô khan, nhưng cũng định hình lý tưởng sống của cô. Cô trở thành một kỹ sư chế tạo máy với ước mơ tạo ra những chiếc máy bay không người lái phục vụ mọi nhu cầu. Một ước mơ bị nhiều người cho là điên rồ, cho đến khi cô gặp được Thời Việt. Giống như việc tìm được “cách chăm cây hương thảo” phù hợp để cây phát triển tốt nhất, Nam Kiều tìm thấy người đồng hành cùng mình.
Thời Việt, nam chính của chúng ta, là một người đàn ông điển trai, nam tính, quản lý một quán bar. Anh vừa lịch thiệp, ngông cuồng lại vừa nguy hiểm như báo săn. Anh và Nam Kiều gặp nhau khi công ty của cô đang lao đao tìm kiếm nhà đầu tư sau cuộc khủng hoảng tài chính. Nam Kiều có một đặc điểm là khó nhớ tên người lạ. Cô quên tên anh nhiều lần, cho đến khi anh nói: “Nam tiểu thư, cô không cảm thấy, hai chúng ta chính là trời sinh một đôi sao? Ngay cả tên cũng xứng như thế”. Kiều, là cây cao; Việt, là bóng râm. Ngay khoảnh khắc đó, cô ghi nhớ tên anh.
Tình yêu của họ đến rất nhanh, một sức hút mãnh liệt ngay từ lần đầu gặp gỡ. Họ tương đồng về tâm hồn, về lý tưởng. Cô là người đầu tiên anh yêu, dù không phải người phụ nữ đầu tiên anh chạm đến. Anh không “sạch” thân nhưng “sạch” tâm, thể hiện quan điểm “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn” của tác giả. Qua mối quan hệ này, những “hoa lài nhật” tượng trưng cho sự khởi đầu mới, nở rộ bất ngờ.
Ít ai nhìn thấy Thời Việt ngạo nghễ của hiện tại mà hình dung được quá khứ đau đớn anh đã trải qua. Năm 20 tuổi, anh hứng chịu biết bao cú sốc, bị đổ oan, bị chà đạp, thậm chí phải tủi nhục làm trai bao. Nhưng chàng trai nhiệt huyết với bao hoài bão ấy chưa bao giờ quên niềm kiêu hãnh của người lính, của chính bản thân mình. Giống như một “sử quân tử trồng chậu”, dù bị giới hạn, bị đặt vào hoàn cảnh khắc nghiệt, anh vẫn kiên cường sinh tồn và vươn lên. Anh đã trở thành một Thời Việt cứng cỏi như hiện tại, sống hiên ngang và tiến về phía trước, dù những bất công mười mấy năm trời chẳng bao giờ đòi lại được.
Tình yêu của Thời Việt và Nam Kiều là tình yêu của hai con người mạnh mẽ, dám nghĩ dám làm, dám bình tĩnh tự tin vượt qua mọi nghịch cảnh. Họ là những “cây nguyệt quế đẹp”, vững chãi đứng đó, mặc kệ gió mưa vẫn luôn vươn mình về phía ánh nắng mặt trời. Sự kết hợp của họ tạo nên một bức tranh tình yêu đặc biệt, không hề nhàm chán. Ngay cả những nhân vật khác như “cây thủy cúc”, dù có thể ban đầu trông yếu đuối hoặc khác biệt, đều có vai trò nhất định trong việc làm nổi bật câu chuyện chính.
Bộ truyện “Cây Lớn ở Phương Nam” được đánh giá là bộ ngôn tình cường điển hình, không có gì quá mới lạ về cốt truyện, nhưng chính giọng văn súc tích, gãy gọn của Tiểu Hồ Nhu Vĩ đã thổi hồn vào tác phẩm. Biến nó trở thành một bộ truyện tiêu chuẩn nhưng không hề tầm thường, ngược lại chứa đầy sức hút. Hơn thế nữa, tác giả còn mang đến một cái kết HE (Happy Ending) một cách triệt để, hoàn toàn thỏa mãn người đọc.
Người đọc có thể tham khảo bộ truyện này qua các nguồn online. Đối với 22 chương ngắn đầu tiên, bản dịch của Khánh Yên trên blog “Phương Nam Có Cây Cao – Tiểu Hồ Nhu Vĩ” được đánh giá là mượt mà và hay hơn bản sách xuất bản. Từ chương 23 ngắn trở đi (khoảng giữa chương 6 dài trong sách), có thể đọc bản type trên diễn đàn Le Quý Đôn tại mục “[XB] Cây Lớn ở Phương Nam – Tiểu Hồ Nhu Vĩ”. Tuy bản type ban đầu có sai chính tả, nhưng những chương sau đã ổn hơn.
Nguồn tin: Bachbon.wordpress.com